Vụ ly hôn đắt giá nhất Việt nam, chạy án tại tòa Hà Nội?Hé lộ phương pháp chạy án của nữ chủ khách sạn Bảo Sơn?
Phần 7:Những “diễn viên” khác của đường dây chạy án?
http://phapluatxahoi.vn/20110705040746309p1002c1020/dai-gia-ly-hon--tranh-chap-hang-chuc-nghin-ty-dong.htm
http://www.baoxaydung.com.vn/news/vn/phap-luat/tranh-chap-tai-san-len-toi-500-trieu-usd.html
Như phần 6 chúng tôi đã phân tích bên cạnh những diễn viên chính là những cán bộ của ngành tòa án giúp sức “màn kịch” chạy án này còn có nhiều diễn viên khác, họ nắm những chức vụ mà xã hội nhìn vào cũng phải nể trọng, họ có vẻ bề ngoài đạo mạo, có những câu nói đi vào lòng người nhưng không hiểu sao những việc làm của họ thì lại đầy xấu xa mà mất hết đạo đức như vậy.
Bà Bùi Thu Thủy – hiệu phó trường tiểu học Trần Nhật Duật, Quận Hoàn kiếm Hà Nội “ Con anh Minh và chị Thủy bị tự kỷ???”
Tháng 10 năm 2009 qua giới thiệu của Bà Nguyễn Tường Vy – Hiệu trưởng trường mầm non tư thục Nguyễn Siêu, số 22 phố Liễu Giai, Ba Đình, Hà Nội (người chúng tôi sẽ đề cập trong những phần tiếp theo của bài viết này)- Vợ chồng anh Minh chị Thủy có thuê Bà Bùi Thu Thủy về dạy cho con mình là cháu Bùi Đức Bảo Hưng, đáng lẽ là một giáo viên bà thủy nên tập trung vào việc dạy chữ dạy người nhưng bà Thủy lại tham gia quá sâu vào chuyên vợ chồng anh Minh chị Thủy giúp sức tich cự cho chị Thủy trong việc chạy án.
Giáo viên tiểu học có chức năng khám và chuẩn đoán trẻ em bị tự kỷ???
Anh Minh cho biết “Vào ngày 15/09/2011 Văn phòng luật sư Hoàng Hải – là văn phòng bảo vệ pháp lý cho chị Thủy – có biên bản về buổi làm việc với bà Bùi Thu Thủy về cháu Bùi Đức Bảo Hưng.Tại buổi làm việc này Bà Thủy đã phản ánh nội dung không đúng sự thật, vi phạm đạo đức người giáo viên. Cụ thể:
+ Cô Thủy cam thiệp quá sâu vào việc ly hôn của vợ chồng tôi khi ủng hộ cho vợ tôi xin ly hôn, cô Thủy khẳng định thời gian này cháu Hưng đặc biệt cần mẹ và em gái (tức không cần bố, không cần ông bà nội ngoại hai bên). Không hiểu là giáo viên đứng trên bục giảng, vì sao cô Thủy lại có thể phát ngôn bừa bãi như vậy vào văn bản gửi Tòa án làm căn cứ để Tòa án giải quyết vụ án. Nếu đứa trẻ như cô Thủy nói bị hội chứng tự kỷ thì việc có một gia đình đẩy đủ cha mẹ chắc chắn sẽ tốt hơn cho cháu chứ tại sao lại chỉ cần mẹ và em gái??? Về việc này, tôi đã có đơn đề nghị Tòa án cho đối chất với cô Bùi Thu Thủy nhưng hiện chưa được giải quyết.
+ Cả biên bản làm việc tôi thấy toát lên một điều đã được sắp đặt trước theo ý đồ của người làm việc trong Biên bản để thể hiện rằng lúc cô Thủy nhận dạy thì con tôi ở trạng thái rất tệ (Không nói cười,hoạt động không có chủ đích….) sau gần một năm nhờ cô Thủy cháu đã tốt lên rất nhiều. Điều này cũng ngụ chứng minh cho Tòa án thấy rằng quãng thời gian cháu ở nhà tôi và ông bà nội gẩn 06 năm (từ khi ra đời cho đến tháng 12/2009 bị mẹ mang đi)) thì đó không phải là môi trường cho cháu phát triển, điều này theo cá nhân tôi là có ý sỉ nhục cho gia đình tôi, gây mâu thuẫn giữa hai nhà nội ngoại tạo tạo cơ sở cho vợ tôi tranh chấp quyền xin nuôi cả hai con chung nhưng trên thực tế moi tình tiết đó lại sai sự thật! Khi đọc biên bản này không chỉ tôi thấy tổn thương mà bố mẹ tôi – ông bà nội của các cháu đã chắm sóc các cháu từ khi lọt lòng cũng thấy tổn thương chỉ vì quan điểm mang tính chất cá nhân, vì động cơ, mục đích không trong sáng nào đó để bóp méo sự thật, phát ngôn bừa bãi của cô Bùi Thu Thủy.
Bức xúc về hành vi phi đạo đức của một giáo viên ngày 05/10/2010 anh Minh đã làm đơn đến trường Trần Nhật Duật là nơi bà Thủy công tác để yêu cầu trường có biện pháp xử lý vì việc làm của bà Thủy đã không dừng lại ở chuyện quan điểm cá nhân như bà Thủy nói mà bà mặc dù không có chuyên môn về khám bệnh cho trẻ tự kỷ nhưng lại ra tòa làm nhân chứng để làm sai lệch nội dung vụ án giúp cho chuyện chạy án của chị Thủy.
Biên bản làm việc ngày 15/09/2011 nêu quan điểm của bà Thủy |
Nhận thấy việc làm của mình là vi phạm pháp luật và trái đạo đức nên Bà Thủy đã phải rút lời nhận xét trong biên bản làm việc của mình về. |
Chưa dừng lại ở đó ngày 21/01/2011 trong lúc vô tình đi qua nhà bà Thủy nhìn thấy ô tô đón con mình ngoài ngõ anh Minh vào nhìn mặt con thì bà thủy đã thông đồng với vệ sĩ Vũ bế thốc cháu Hưng chạy vào nhà tắt đền cố thủ để ngăn không cho bố gặp con măc dù đã gần 1 tháng anh Minh chưa được gặp cháu Hưng.Vào ngày 26/01 anh Minh buộc phải làm đơn tố cáo bà Thủy lên các cơ quan có liên quan để giải quyết Đơn tố cáo anh Minh viết:
- Ngày 01/3/2010 vợ tôi có câu trả lời (theo thống nhất của hai người suy nghĩ lại về quan hệ hôn nhân và con chung) là muốn ly hôn với tôi và muốn nuôi cả 02 con, trong thời gian chờ Toà án xét xử vẫn muốn giữ 02 cháu và 01 tuần chỉ cho về chơi với bên nội 45 phút. Ngày 16/03/2009 không đồng ý với đề nghị của vợ tôi yêu cầu được giữ 02 con ở lại với mình. Vào ngày này, vợ tôi cùng bố đẻ, chị em bên nhà vợ, Luật sư của vợ tôi và cô giáo Thủy đến nhà tôi lúc 23h00 đêm để giải quyết sự việc. Khi tất cả mọi người có ý kiến đề nghị và ông bà nội ngoại đã quyết định 02 vợ chồng chúng tôi nên thống nhất mỗi người tạm thời nuôi và chăm sóc 01 cháu thì cô giáo Thủy đã nêu ý kiến của mình là cháu Hưng bị bệnh tự kỷ nên cần có mẹ. Khi đó, tôi cũng đề nghị vậy để bé Nhi ở với tôi thì cô Thủy lại nói bé Hưng cần cả mẹ và em và cô đưa ra một loạt quan điểm chủ quan của cô nào là trong giai đoạn này không như vậy thì cháu bé vô phương cứu chữa, nào cô là một người có kinh nghiệm trong việc dạy trẻ tự kỷ như cháu Hưng, những điều cô nói là do cô có một thời gian dài nghiên cứu về vấn đề này mặc dù cô mới dạy con tôi được khoảng bốn tháng mỗi tuần ba buổi tối sau bữa cơm.Cuối cùng việc phát biểu quan điểm của cô giáo Thủy dẫn đến là vợ tôi vẫn tiếp tục mang 02 cháu đi và cho tôi 01 tháng được đón các cháu về bên nội 03 ngày.
- Ngày 09/4/2009 tôi nêu rõ quan điểm với vợ tôi là có 02 sự lựa chọn: một là, quay về sống với nhau cho con cái đỡ khổ, tình cảm vợ chồng vẫn còn thì cần thiết phải hàn gắn; hai là: nếu không tôi muốn được chăm sóc cả 02 con, khó quá thì xin được chăm sóc 01 con chung (bất kể cháu nào trong 02 cháu). Ngay sau cuộc trao đổi của vợ chồng tôi thì cô giáo Thủy gọi điện cho tôi hẹn gặp. Tại cuộc gặp tôi mới biết là có cả vợ tôi. Cô giáo Thủy đã nêu quan điểm thẳng thừng với tôi là không được tách 02 đưa trẻ ra khỏi nhau và bày tỏ trường hợp nếu đưa bé Hưng về Gia Lâm ở như trước thì cô Thủy không sắp xếp đến dạy thêm cho bé Hưng được mặc dù khi vợ chồng chúng tôi chưa xảy ra chuyện cô Thủy vẫn tới Gia Lâm dạy con tôi và nói trước mặt tôi rằng việc tôi muốn lấy một cháu về nuôi là ích kỷ, không nghĩ cho những đứa trẻ. Tôi chưa đồng ý với việc này thì ngay lập tức cô Thủy cùng vợ tôi đã đến gặp bố vợ tôi phát biểu tôi là một người cha tồi, không có đạo đức nên lúc nào cũng chỉ muốn tách 02 đứa trẻ ra khỏi nhau và sẽ ảnh hưởng đến việc học cũng như tương lai của cháu Hưng. Vì nghe lời cô giáo Thủy, bố vợ tôi đã dung túng cho vợ tôi thuê vệ sĩ canh trước cửa trường học và nhà ở, giữ 02 cháu 01 tháng liên tục không được gặp ông bà nội, không được gặp bố và vợ tôi làm đơn ra Tòa án xin ly dị. Vợ tôi nêu quan điểm trong lúc chờ Tòa án giải quyết, vợ tôi vẫn giữ và chăm sóc 02 con chung. Vì thương con tôi buộc phải ký vào Bản thỏa thuận theo yêu cầu của vợ để cho các cháu ở với mẹ tạm thời và hàng ngày tôi đến thăm con, mỗi tháng các cháu được về thăm ông bà nội ba ngày.
- Tháng 6/2010 cô giáo Thủy nghỉ hè nên đã trao đổi với vợ tôi xin cho cháu Hưng nghỉ học ở trường mẫu giáo để đến nhà riêng cô giáo Thủy học thêm từ 9h00 sáng đến 21h00 đêm hàng ngày mới về tới nhà. Tôi đã phải điện thoại trao đổi hỏi xem vì sao không cho cháu Hưng học thêm tại nhà cô giáo Thủy từ 7h30 sáng đến 18h00 giờ chiều như các trường học tổ chức học thì cô giáo Thủy nói thời gian sau bữa tối từ19h30 đến 20h00 giờ cô giáo Thủy bố trí cho giao lưu với trẻ con hàng xóm của cô và việc này là hết sức cần thiết để chữa bệnh của cháu Hưng. Tôi cũng trao đổi với cô giáo Thủy rằng nên cho cháu Hưng về nhà sớm với tôi vì 6 năm nay cháu Hưng ở nhà tôi toàn ra ngõ chơi và đạp xe và ngõ cũng có trẻ con rất nhiều, cháu Hưng vẫn thường xuyên chơi với bọn trẻ cùng xóm có vấn đề gì đâu, con tôi không bị bệnh gì cả; cháu phát triển bình thường; mặt khác về mặt khoa học thì sau giờ ăn tối của bọn trẻ, trẻ con nhà nào về nhà đó thì còn chơi với ai; hơn nữa sương tối xuống sẽ không tốt cho sức khỏe trẻ con. Tôi cũng nói với cô giáo Thủy rằng việc giáo dục trẻ còn là cần thiết nhưng phải có sự phối hợp chặt chẽ giữa nhà trường – gia đình – xã hội. Nếu cô Thủy dạy và con tôi khi về là 21h00 đêm thì tôi là bố cháu sẽ chơi và dạy con lúc nào? Hơn nữa nếu làm theo ý cô như vậy thì cũng không đúng với quan điểm cô giáo Thủy phát biểu tại gia đình tôi ngày 16/3 rằng 02 đứa trẻ phải luôn có nhau. Vì thực tế cháu Hưng đến nhà riêng cô Thủy từ sáng đến đêm về thì khi về đến nhà hơn 21h00 em gái là Bảo nhi đã đi ngủ, trước đó thì anh chưa về nên Bảo Nhi thui thủi một mình không có ai chơi! Nếu Hưng về muộn thì kéo theo việc em gái Bảo Nhi cũng phải ngủ muộn, sáng sau Nhi dậy sớm kéo theo việc Hưng phải dạy sớm sẽ rất không ổn cho sức khỏe của cả 02 cháu…Tuy nhiên sự việc vẫn không thay đổi vì cô Thủy không tiếp thu quan điểm của tôi mà vẫn đồng thuận với vợ tôi trong việc để bé Hưng học từ sáng đến đếm khuya trong tất cả dịp hè ở nhà cô như vậy.Tôi càng bất bình hơn khi ở trường cháu được giao tiếp với mấy chục bạn, môi trường học tập vui chơi là tiêu chuẩn quốc tế thì nay suốt ngày chỉ ở nhà cô, giao tiếp với con cô và thêm hai cho tới ba bạn nữa và chính cô nói trong số mấy bạn này và kể cả con cô đều là những trẻ mắc bệnh tự kỷ.Tôi đã góp ý với vợ rằng nếu làm vậy con mình đang chơi với trẻ bình thường thì không cho,cho nó suốt ngày chơi với trẻ tự kỷ thì là phản giáo dục, con mình không tự kỷ rồi cũng thành tự kỷ thì vợ tôi bảo cũng biết vậy nhưng nói ra sợ cô tự ái và tất cả mọi việc vẫn y nguyên.
- Sau đó ngày 15/09/2010 cô giáo Thủy còn cùng Luật sư của vợ tôi làm biên bản nhận định cháu Hưng bị hội chứng tự kỷ; cần có mẹ, em gái (tức không cần bố và nhà nội) và chứng minh việc đưa ra phương pháp dạy thêm từ sáng đến đêm đối với Hưng có tiến bộ, có sự thay đổi tiến bộ rất nhiều và khẳng định phương pháp dạy của cô là đúng. Tôi vô cùng bất bình vì Biên bản này nộp cho Tòa án làm căn cứ giải quyết vụ án ly hôn theo yêu cầu khởi kiện ly hôn của vợ tôi. Thứ nhất, tôi nhận thấy con tôi bình thường, không bị bệnh hay mắc chứng bệnh gì . Thứ hai, nếu con tôi học từ sáng đến đêm ở nhà cô tốt như vậy thì chứng tỏ chúng tôi không biết nuổi dạy con hay sao? Thứ ba, nói về đạo đức gia đình và xã hội; chẳng có con nào không cần bố; vậy vì sao cô giáo Thủy nêu cháu Hưng chỉ cần có mẹ và em gái mà không nêu cần có bố? Chẳng lẽ cứ 21h00 VTV3 phát chương trình “Chúc bé ngủ ngon” là quá sớm so với lịch học của cô giáo Thủy???
- 16h chiều ngày 27/9/2010 (phiên tòa đầu tiên của vợ chồng tôi vào 08h30 ngày 28/09 nhưng phiên tòa này sau đó bị hủy vì lý do thay đổi thẩm phán), tôi lên Tòa án nộp giấy tờ thì vô tình gặp cô giáo Thủy lên Tòa án với vai trò người làm chứng. Tôi bất ngờ và bất bình nên đã nói thẳng trước mặt Thẩm phán giải quyết vụ án và cô giáo Thủy là tôi không muốn cô Thủy tham gia vào chuyện gia đình, cuộc hôn nhân của chúng tôi và việc cô đang làm là động thái chỉ có kích động thêm cho vợ bỏ chồng, các cháu không có mái ấm gia đình. Tuy nhiên đến nay, cô giáo Thủy vẫn không rút kinh nghiệm và việc góp ý của tôi không có kết quả gì.
- Ngày 28/9/2010 tôi phải điện thoại cho cô giáo Thủy phân tích để cô hiểu rằng việc cô và luật sư của vợ tôi lập biên bản làm việc nhận định chủ quan là không đúng. Cô giáo Thủy có hứa với tôi sẽ thôi không dạy cháu Hưng nữa. Tuy nhiên, đến nay cô Thủy vẫn tiếp tục dạy thêm cháu Hưng mà bội ước với chính cam kết của mình.
- Tôi buộc phải làm đơn khiếu nại ngày 05/10/2010 về sự việc cô Thủy dạy thêm và tự ý nhận định chủ quan việc con tôi mắc bệnh tự kỷ thì cô nêu ý kiến sẽ rút lại chứng cứ Biên bản làm việc giữa Luật sư của vợ tôi mà cô đã nộp cho Tòa án. Tuy nhiên, sau đó gần 01 tháng chứng cứ này mới được Luật sư rút về với lý do tôi có đơn khiếu nại cô giáo Thủy?!
- Bên cạnh đó, thực tế thời gian các con tôi về chơi và ở với bố, ông bà nội là rất hiếm hoi nhưng vào các thời gian này, vợ tôi luôn lấy lý do là cháu Hưng phải đi học thêm cô giáo Thủy để khống chế bên nội cho các cháu về chơi với bố và ông bà nội theo thời gian vợ tôi sắp xếp, không đúng với thỏa thuận đã giao kết với tôi.
- Gần đây ngày 21/01/2011; sau nửa tháng tôi bị vợ ngăn cản thuê vệ sĩ không cho gặp con; tôi đến nhà riêng cô giáo Thủy vào hồi 17h giờ chiều để xem cháu Hưng có đi học không vì vợ tôi đã tự ý cho cháu nghỉ học ở trường. Khi đến đó con tôi vừa bước ra khỏi nhà cô Thủy (đã học thêm xong) và cô Thủy cũng có việc phải đi ra ngoài, khi nhìn thấy tôi, vệ sĩ của vợ tôi đang dắt cháu liền bế thốc cháu Hưng chạy vào nhà cô giáo Thủy, cô Thủy bỏ cả xe máy và ôsin ở ngoài cổng chạy theo và đóng chốt cửa nhà, tắt hết điện trong sự kêu khóc của con tôi. Tôi buộc phải gọi cảnh sát 113 và công an phường tới giải quyết.Khi công an phường và tổ trưởng dân phố có mặt yêu cầu mở cửa thì cô giáo Thủy lấy lý do là chưa cảm thấy an toàn phải đợi chồng cô về mới mở cửa. Khoảng gần 1h sau chồng cô Thủy về cô mới mở cửa và lươn lẹo nói với công an là cô nhận được lời nhờ của vợ tôi dạy thêm cho cháu nên phải trả cho vợ tôi và cô cũng tạo điều kiện cho vệ sĩ đánh tháo khỏi khu vực xảy ra sự việc. Tôi đặt câu hỏi ở đây khi cháu đã ra khỏi nhà cô và cô đã mang xe ra ngoài để đi có việc cùng với ôsin thì trách nhiệm của cô đối với cháu Hưng đã hết nếu không có việc cô chạy vào tiếp tay cho vệ sĩ thì theo pháp luật bố cháu bé đã có thể gặp được con vì vệ sĩ không có quyền giữ con tôi không cho gặp như vậy?Khi được các đồng chí công an phường và tổ trưởng dân phố giải thích và yêu cầu mở cửa thì cô lại bảo chưa thấy an toàn trong khi đứng cạnh cô là một vệ sĩ chuyên nghiệp “to như con voi” ?? Việc cháu bé nhìn thấy bố và khóc đòi theo bố nhưng cô giáo tiếp tay cho vệ sĩ bế ngang cháu mạnh và nhanh như vậy rất dễ làm cháu bị thương tích và sợ hãi ảnh hưởng tới tâm lý của cháu.Rất may sau khi tìm hiểu với bà con lối xóm thì nhà cô giáo Thủy không có bờ rào hay cửa sau nếu không vệ sĩ làm liều đánh tháo con tôi vì sợ vi phạm pháp luật vào tội “ bắt cóc trẻ con” thì thật nguy hiểm cho cháu.Sau khoảng 5p khi tôi và vợ tôi đi lên công an phường để làm tường trình tôi bất ngờ quay lại thì thấy cô Thủy đang đưa con tôi cho vệ sĩ mang đi.
- Ngày 26/01/2011 tôi làm đơn tố cáo cô giáo Thủy nộp cho bà Đỗ Ngọc Anh là hiệu trưởng trường cô giáo Thủy.Trong quá trình trao đổi với bà Ngọc Anh tôi được biết trường đã cho họp chi ủy,nội bộ trường và công đoàn đã tới nơi ở của cô giáo Thủy để xác minh sự việc và bà Ngọc Anh hứa sẽ cho tôi photo các biên bản các cuộc họp này.Ngày 10/02/2011 tôi có tới trường để lấy các bản photo này thì Bà Ngọc Anh có mời chủ tịch công đoàn nhà trường lên tham gia và trả lời tôi chính thức rằng: “Việc làm của cô giáo Thủy là hoạt động ngoài trường, riêng tư và cô giáo Thủy đã cam kết việc này nếu ảnh hưởng tới nhà trường thì sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm còn việc photo các biên bản thì việc này là nội bộ của nhà trường nên không thể cho photo được”. Có một chi tiết bà Ngọc Anh có nêu là trong quá trình tìm hiểu về vụ việc này cô giáo Thủy có nói với bà Ngọc Anh là vợ chồng cô giáo Thủy chơi rất thân với vợ chồng tôi nhưng vào hôm 21/01/2011 khi các đồng chí công an phường kết hợp với tổ trưởng dân phố yêu cầu cô giáo Thủy mở cửa để vào nhà thì cô giáo Thủy từ chối và khi đồng chí công an phường có hỏi “ Người này( đồng chí công an chỉ tôi) nói là cháu bé trong nhà là con anh ta vậy chị có biết người này không ?” thì cô giáo Thủy trả lời “Chỉ biết sơ thôi..”. Ngày 31/01/2011 tôi có điện thoại trao đổi với bà Ngọc Anh về quan điểm của trường để giải quyết vụ việc này thì Bà Ngọc Anh đưa quan điểm là muốn giải quyết mọi việc theo cách đàm phán nếu cô giáo Thủy đồng ý thì sẽ cho các bên gặp nhau để giải quyết mọi việc trước tết.Sáng hôm sau tôi gọi điện cho bố vợ thì bố tôi trách tôi là tại sao lại điện thoại đe dọa kiện cô giáo Thủy trong khi tôi chưa bao giờ điện thoại cho cô giáo Thủy từ hôm 23/01/2011. Vì lý do này mà vợ tôi đã thuê vệ sĩ giữ hai con và không cho bố cũng như ông bà nội gặp mặt trong dịp tết cho tới tận bây giờ.Qua các sự việc trên cho thấy các phát ngôn của cô giáo Thủy luôn không thống nhất và gây mất đoàn kết giữa hai họ nội ngoại, xâm phạm nghiêm trọng tới quyền của các con tôi là được gặp bố và ông bà nội trong những ngày tết cổ truyền của dân tộc.Thay vì gặp nhau để nói chuyện như những người có văn hóa thì cô giáo Thủy lại xúi vợ tôi bắt tôi ký vào một bản thỏa thuận là phải tự rút đơn về và từ nay về sau cho dù cô Thủy làm gì thì cũng không được viết đơn kiện nếu không sẽ không cho gặp mặt con cho tới khi tòa xử xong.
Như vậy, nhìn toàn bộ quá trình rạn nứt hôn nhân cho đến khi vợ tôi có đơn ly hôn, Tòa án giải quyết thì cô giáo Thủy có vai trò tác động rất lớn. Nhưng hành động này xâm hại nghiêm trọng đến quyền lợi hợp pháp của tôi – người cha của các cháu và quyền lợi của các cháu cũng bị thiệt thòi.
Đã ra khỏi nhà đi có việc nhưng vì thông đồng với vệ sĩ Vũ ngăn không cho bố con anh Minh gặp nhau nên bà Thủy đã vứt cả xe và oosin ngoài ngõ chạy vào nhà cố thủ |
Khi công an và tổ dân phố đến yêu cầu làm việc bà Bùi thu Thủy vẫn cố thủ trong nhà không mở cửa để tạo điều kiện cho chị Thủy và vệ sĩ sau đó tới đánh tháo cháu Hưng. |
Các Website dự phòng của chúng tôi:
http://luatsuvidan1010.wordpress.com/
http://luatsuvidan10.blogspot.com/
http://luatsuvidan1000.wordpress.com/
http://luatsuvidan8.wordpress.com/
http://thuythanhnguyen.blogspot.com/
hoặc click google
Đại gia Bảo Sơn ly hôn, chạy án tại tòa Hà Nội
Hay
Tư liệu vụ ly hôn đắt giá nhất Việt Nam
Cần biết thêm thông tin liên hệ với chúng tôi qua hai địa chỉ Email sau:
luatsuvidan10@gmail.com
luatsuvidan101@gmail.com
Xin trân trọng cảm ơn
( Mời các bạn đón xem tiếp phần 8)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét